Long long ago
Long long ago, bởi thế xin bình yên hãy là những cơn gió mát lành trên con đường cuộc sống để trở thành những trạm dừng chân, như ngọn hải đăng giữa mênh mông đại dương để bước chân ta không mệt mỏi có thể đi về phía cuối đường…
Có bao giờ bạn nhìn vào lòng bàn tay mình, bàn tay thon với những đường chỉ ngang dọc như những con đường, những con đường vui buồn thời thơ dại đã qua và những con đường rộng mở của tương lai... Long long ago, những con đường đó đang dang tay đón chờ những bước đi chập chững của ta trong cuộc đời. Đó có thể là những con đường gồ ghề khúc khuỷu, đó có thể là bằng phẳng yên bình nhưng ta vui vì ta đã chọn nó ta sẽ cố gắng để đi hết quãng đường đó với một niềm tin và hy vọng.
Long long ago, bởi thế xin bình yên hãy là những cơn gió mát lành trên con đường cuộc sống để trở thành những trạm dừng chân, như ngọn hải đăng giữa mênh mông đại dương để bước chân ta không mệt mỏi có thể đi về phía cuối đường…
Ôi những con đường, những ngã rẽ của cuộc sống, ta chỉ ước mong được bình yên bên yêu thương, bên người thân, bè bạn, bình yên bên gia đình!
Đời sống mong chi khao khát bình yên. Ngày ta còn nhỏ, ta ước ao được sống trong thế giới của người lớn - những người khổng lồ xa vời đang mạnh mẽ làm chủ cuộc sống. Để rồi giờ đây ta lại khát kháo về nơi tấm bé, chui vào một cái góc của riêng mình với những nỗi lo sợ bé thơ nhưng thanh khiết vô ngần.
Nghe Long long ago của Yuriko Nakamura, không gian xung quanh như co lại một chút. Có lẽ là vì mùa đông, cũng có lẽ là vì những cảm xúc hồi tưởng chừng lâu lắm đã biến mất, nay quay trở lại, nhắc ta vẫn còn một con tim bé thơ...