Playlist nhạc không lời 11/2017
Tháng 11, chợt nhận ra rằng nắng mùa mỏng như lụa, níu chút hơi ấm yếu dần, có chút chông chênh giữa mùa hoang hoải. Gió mang chút se lạnh rón rén thả trên những con đường hun hút vắng người qua. Cuộc sống đôi lúc méo mó quá, mình cũng chẳng còn sức lực để vo tròn nó lại, thế nên rốt cuộc chỉ muốn im lặng, không cáu xé, không bất bình.
Gió mang chút se lạnh rón rén |
Tháng 11, chợt nhận ra rằng dòng người tan tầm đi trong vồn vã, âm thanh cuộc sống va đập vào nhau, chiều buông vội quá, ly café chưa kịp tỏa hương đã thấy phố lên đèn.
Tháng 11, chợt nhận ra rằng bao lâu rồi chưa để ý đến tháng năm mùa cũ? Để rồi so sánh ngẩn ngơ ta của hiện tại, quá khứ với tương lai? Hoài niệm nào cũng đều mang theo sự cô đơn, và dường như, tôi hoài niệm nhiều hơn những người khác. Vì thế mà mặc cho bao nhiêu niềm vui ngoài đường đời kia có tới, thì tôi vẫn buồn, vẫn cô đơn…
Hoài niệm nào cũng đều mang theo sự cô đơn |
Những ngày giữa đông tới mau, mang theo nỗi buồn bâng khuâng trên chiếc lá héo hon vừa rụng xuống. Mùa đông ngập ngừng trong từng cơn gió se sắt, không đủ buốt giá và run rẩy, nhưng chắc rằng, đông đã bắt đầu hiện hữu ở nơi này, nơi kia.