Playlist nhạc không lời 9/2016
Tháng 9, cái nắng đã dịu hơn, cái gió cũng đã se lạnh, hoa sữa đang thơm nồng góc phố… Đất trời như đang chuyển mình vào đông – lòng người rộn rã ngóng đợi đông về.
Lang thang trên những con đường quen thuộc, bước chân thật chậm như để níu giữ thời gian, níu giữ một thoáng bình yên của tháng năm tuổi trẻ dần hư hao… Tự tạo cho mình những phút giây tĩnh lặng để lắng nghe những thanh âm của cuộc sống, để cảm nhận rõ hơn chút hơi thở cuối của mùa thu.
Những ngày tháng này, dễ khiến người ta nhớ đến những nỗi buồn thoai thoải, nó đơn giản chỉ là sự cô đơn. Những ưu tư giờ đã thành kỉ niệm, chẳng thể xóa nhòa vì không thể và cũng không muốn, cứ để nó hiện hữu một cách nhạt nhòa, mỏng mảnh làm nền cho một cái “tôi” hiện tại. Vì mình hơn, vì đam mê hơn, vì thời gian vẫn cứ trôi đều đặn cũng khiến ta trưởng thành.
Thu đến, thu đi, thu lại lại… |
Thu đến, thu đi, thu lại lại… Chẳng rõ yêu mùa thu từ bao giờ nữa! Nhưng đó là một tình yêu đầy trắc trở, có lúc nỗi buồn đã làm ta không dám viết về mùa thu. Rồi cũng chẳng rõ vì đâu, vì đã quen với nỗi buồn, hay bởi không cầm lòng được trước sự quyến rũ của mùa thu, lại lang thang, lại ngắm, lại viết, lại lưu giữ những ẩn ức về thu.