River Flows In You

9.12.12

River Flows In You, tựa đề là một bản nhạc của Yiruma bằng piano. Tôi xin phép lấy nó làm tên của bài viết, một phần vì tôi muốn nghe lại để thư giãn và giai điệu của ca khúc làm tôi muốn viết -  điều mà tôi bỏ quên khá lâu.


River Flows In You - Yiruma
River Flows In You - Yiruma


Thực ra tôi định viết bằng tiếng Anh vì nhiều khi tôi cảm thấy có một chút ngượng ngùng khi thổ lộ mọi điều bằng tiếng mẹ đẻ. Nhưng cuối cùng tôi vẫn chọn viết tiếng Việt, một phần vì tôi biết tiếng Anh của mình không đủ tốt để diễn tả, một phần vì tôi nghĩ tôi sẽ viết khá dài và sẽ mệt mỏi cho ai đó theo dõi dòng tâm trạng này. Cũng đã lâu rồi tôi không viết để rồi hôm nay khi tâm trí rối bời, mới nhấc bút đề nét đôi câu, hy vọng nói ra rồi lòng thông suốt và thanh thản.



River flows in you - hay Sóng ngầm như tôi tạm dịch - theo đúng tâm trạng mình. Với tôi, nghe nhạc Cổ điển rất thú vị, không phải vì nhạc có lời không hay nhưng khi nghe nhạc không lời, chúng ta có thể vẽ ra một thế giới cho riêng mình, nơi mà màu sắc và khung cảnh chỉ có chính ta mới hiểu và thẩm thấu. Và vì thế, ta sẽ trọn vẹn thưởng thức tác phẩm nghệ thuật đó bằng tâm hồn mình, và nó sẽ biến đổi từng ngày, từng phút mỗi khi ta nghe lại nó. Trí tưởng tượng của con người thật đáng kinh ngạc, tôi hay thầm nghĩ.

Bản nhạc River flows in you rất kì lạ, nó bắt đầu rất nhẹ nhàng, lôi cuốn chúng ta một cách tự nhiên trở về một miền kí ức xa xăm. Nơi mà ta chỉ có thể cảm nhận chứ không thể nhớ ra dù đã cố đến tuyệt vọng...Và khi đã hoàn toàn thu mình, thả lòng trôi theo dòng nước, điệu nhạc cứ thế trở nên mạnh hơn, da diết và thôi thúc hơn khiến tim ta bồi hồi nhớ lại những gì đã qua lẫn lộn với những hình ảnh hiện tại - giống như một đoạn phim ngắn. Tôi nghe bên tai tiếng cười trong trẻo, cảm nhận cái nắng bỏng rát ở sân trường và thấp thoáng những màu trắng. Ngày ấy tôi hay cười và bạn cũng vậy. Không phải bây giờ chúng ta không cười, nhưng điệu cười không còn như xưa nữa. Ngày ấy, chúng ta vui, chúng ta cười, chúng ta buồn, chúng ta ôm nhau khóc. Bây giờ, là một con người "trưởng thành", chúng ta không cần một câu nói tếu để chọc cười mà phải biết nhoẻn miệng bất cứ khi nào thấy cần thiết. Đúng thế, trong bất cứ hoàn cảnh nào. Còn khóc, có lẽ cũng chẳng còn cảnh ôm nhau khóc nữa, đúng ko? Dòng nước thật sự đã đẩy tôi đi rất xa, để đến khi tỉnh thức chợt nhận ra nơi đã che chở, ôm ấp tôi giờ đã cách xa nửa vòng trái đất. Bản thân tôi giờ đây phải một mình đối mặt với dòng đời và Sóng ngầm của chính mình.


River Flows In You
River Flows In You
Tự lập giúp tôi nhận ra một điều: nhìn thẳng vào sự thật luôn là cách tốt nhất. Trước đây, tôi thường né tránh nhìn nhận một cách thẳng thắn bản thân mình và người khác. Điều đó giúp tôi nhìn đời tươi đẹp hơn -  nhưng là qua một lớp kính màu hồng. Và cũng chính vì thế, tôi đeo đuổi một sự hoàn hảo giả tạo mà tại thời điểm ấy, tôi chẳng có lấy một ý niệm gì về điều đó. Tôi muốn hoàn thiện bản thân theo cái mục đích làm tất cả mọi người hài lòng và thoải mái, tôi không cố tình tạo hình ảnh đẹp, nhưng vô tình tôi lại trở thành một con người mà ai cũng cho là hiền lành, hoàn hảo vượt quá sức tưởng tượng trong khi chính bản thân tôi lại loay hoay đi tìm chính mình và cho rằng không ai trên thế giới này có thể hiểu tôi.

À, thực ra, không thể phủ nhận đó là một phần con người tôi, vì tôi tự thấy mình cũng chẳng dữ dằn hay đanh đá và đó âu cũng là những chập cheng của tuổi teen muốn mơ về thế giới cổ tích. Nhưng mặt khác, tôi vẫn không biết làm cách nào để mọi người thấy mặt dữ dội trong con người tôi, một cái tôi khác luôn muốn bứt phá, thể hiện chính kiến, hay nói một cách tiêu cực hơn, muốn dc nổi loạn, thoát khỏi cái mác bên ngoài. Tôi quan tâm quá nhiều đến suy nghĩ và cảm nhận của người khác mà quên đi người mà tôi phải có trách nhiệm nhất là chính bản thân mình. Tôi cũng nhận ra 1 điều, lờ đi cảm giác của bản thân cũng chẳng thể kéo dài lâu và sẽ dẫn đến tổn thương những người yêu quý mình.

Và, tôi đã phải trả giá..... Giờ đây, tôi đã bắt đầu biết cách để là chính mình và thực hiện ước mơ. Nhìn thẳng vào điểm yếu và khắc phục dần dần, tự tin vào bản thân hơn. Chỉ có điều khi tôi đã khắc phục dc 1 tật xấu thì lại phát hiện ra thêm những tật xấu tiềm tàng khác. Có lẽ vì thế mà người ta nói rằng hoàn thiện bản thân là một hành trình đến hết cả đời. Tôi cũng cảm thấy vậy. Người ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn khi hiểu rõ bản thân hơn, hiểu mình muốn gì và làm sao để kiềm chế bản thân. Đó là cách người ta lớn lên.

Đã đến lúc tôi phải thú nhận, hình ảnh của một người vẫn ám ảnh tôi. Dù đã trải qua một thời gian nhưng mối quan hệ vẫn trở nên xa cách hơn bao giờ hết cho dù sự quan tâm lẫn nhau vẫn còn đó. Tôi cũng chẳng hiểu giờ đây, đối với người ấy, tôi là gì. Và đối với bản thân người ấy, cuộc đời là gì? Hãy nhìn ngoài kia, hay hãy nhìn vào những gì tôi đang làm và cố gắng vươn tới... bánh xe thời gian vẫn quay còn bạn lại chọn cách ngồi đấy, hững hờ nhìn dòng chảy. Có thể bạn hối tiếc vì những gì đã qua, và tôi cũng từng rất oán trách bản thân mình đã gây cho bạn những vết thương và chỉ có trời mới biết khi nào chúng sẽ lành. Nhưng thế thì đã sao? Cơ hội đang trôi tuột khỏi tay bạn đấy, bạn có biết ko? Khi mà bạn từ chối thay đổi, từ chối làm mới mình và từ chối vun đắp những ước mơ khác đẹp đẽ hơn.
Tôi không cố gắng nói văn vẻ. Và tôi cũng ko có ý định khuyên một cách nhẹ nhàng. Đôi khi nước lạnh có tác dụng hơn một cái lò sưởi. Bạn có thấy chúng ta ngày càng khác biệt? Cho dù bây giờ tôi không có ai bên cạnh, liệu bạn có tự tin đến bên tôi, che chở cho tôi? Tôi biết bạn có thừa khả năng để đạt dc những điều tốt đẹp, đến thành công vì chúng ta cũng từ 1 nôi mà ra cả, tôi làm được thì bạn cũng dư sức. Chỉ là...trong sâu thẳm đáy lòng, bạn phải tin là bạn làm dc. Tự tin là sẽ vượt qua dc tất cả mọi chuyện, dồn năng lượng để sẵn sàng đón chờ những điều mới.

Không có lựa chọn nào là bảo đảm 100% thành công. Lúc ấy, tôi đã chọn ra đi và cũng đã lo sợ, băn khoăn rất nhiều. Có những lúc muốn gục xuống nhưng nghĩ tới điểm tựa gia đình và khát vọng biến lựa chọn của mình thành từ xác suất rất bé thành 100% đã vực tôi đứng lên. Có những lúc cô đơn, mệt mỏi, rã rời tôi vẫn cười để bạn biết rằng dù thế nào tôi vẫn sống tốt.

Tôi - chính tôi là người làm bạn đau, tôi ko phủ nhận. Nhưng thêm 1 vết sẹo là thêm 1 lần trưởng thành. Bạn sợ đau nên đóng cửa lòng mình? Vì tôi, có đáng ko? Cuộc sống là của chính bạn, hãy nắm nó trong tay và quyết định số phận của chính mình. Đừng để 1 lần nhìn lại, lòng hối tiếc. Tôi sẽ không. Còn bạn?

River Flows In You
River Flows In You


(Sưu tầm)

Giới thiệu đến các bạn 2 bản cover có lời của River Flows In You





River Flows In You

Lyrics
If there is a road made only for you,
that road is right inside your heart
if you can endure through itthen just all of your
soul into trusting it
holding you, holding you,
it's in you river flows in you
slowly... more slowly
there is a river flowing inside of you
holding you, holding you,
it's in you river flows in you
waiting, end of the waiting, will I be there then?
I want to throw my heart toward you
that way I can feel you always
If you can hold on to it just a bit longer
then try to put all your heart into it
holding you, holding you,
it's in you river flows in you
slowly... more slowly
there is a river flowing inside of you
holding you, holding you,
it's in you river flows in you
waiting, end of the waiting, will I be there then?


Bản guita của Sungha Jung



Khoai Tây Nhóc
home
 
Back to Top