Yêu có gì là vui?

14.6.13

Tình yêu đôi khi sẽ mang đến nhiều sầu muộn, nhưng đó là chuyện của một tương lai nào đó mờ mịt và chẳng định hình.Thì khi vẫn còn nhau, hãy cứ yêu đi, vui lắm!

Hơn một lần bạn bè nhìn tôi và hỏi rằng “yêu có gì vui?”.

Tình yêu không chỉ gắn với hạnh phúc, nụ cười, yêu thương mà còn có những hờn giận, cãi vã, bất đồng. Có như vậy mới gọi là tình yêu. Những cuộc tình êm đềm quá đôi khi lại rất buồn, bởi người ta rất dễ quen với cảm giác hạnh phúc và sẽ không thể chịu nỗi những mất mát, đau đớn khi hạnh phúc ấy bắt đầu rạn nứt.

Yêu có gì vui – khi một lần trễ hẹn, một cú điện thoại lỡ cũng khiến ta chìm trong những câu hỏi từ phía còn lại. 

Yêu có gì là vui
Yêu có gì là vui?

Yêu có gì vui – khi phải tạm gác những cuộc hẹn cùng bạn bè mà dành thời gian cho người mình yêu. 

Yêu có gì vui – khi yêu nghĩa là đặt hạnh phúc của mình vào tay của người khác. Bạn sẽ không thể làm chủ được tất cả sự việc chung quanh mình. Và yêu, có nghĩa là chấp nhận sẽ có một rủi ro nào đó của sự chia tay. 

Yêu có gì vui – ừ thì tình yêu có quá nhiều bất trắc. Sau đó thì sao? Có chắc rằng một cuộc tình dài rồi sẽ đi đến một cái kết trọn vẹn. Người ta vẫn yêu nhau và chia tay đầy đấy thôi. 

Thế sao người ta vẫn yêu nhau?

Có lẽ, yêu đúng là chẳng có gì vui. Nhưng người ta yêu, là để không còn cô độc. Để có một bờ vai đi về mỗi khi mệt nhọc, để có một bàn tay nắm ta lại mỗi khi muốn buông xuôi, để có một ánh nhìn ấm áp khi ta tuyệt vọng. Để ta được thấy không chỉ riêng ta đang sống trong thế giới này!
Có lẽ, yêu đúng là chẳng có gì vui. Nhưng người ta yêu, là để được tha thứ. Khi một ai đó thực sự yêu ta, người sẽ luôn sẵn sàng tha thứ cho những lỗi lầm ta mắc phải dẫu là với bản thân ta, hay với người. Người có thể hờn trách ta, nhưng sẽ chẳng bao giờ oán ghét. Đơn giản, cũng giống như cách ta yêu người, người cũng yêu ta còn hơn cả chính mình nữa. 

Có lẽ, yêu đúng là chẳng có gì vui. Nhưng người ta yêu, là để được lắng nghe một ta-với đủ moi cung bậc cảm xúc, một ta-khó-chịu, một ta-yếu-ớt, hay một ta-ương-ngạnh. Ta của khi ấy dẫu chẳng là gì trong cái xã hội ồn ào ngoài kia, nhưng vẫn giữ vị trí quan trọng nhất trong thế giới của người, mỗi tâm tư ta thốt ra, dẫu chẳng ai ngoài kia để tâm, người vẫn sẽ chăm chú đón nhận, rồi đơn thuần nắm lấy tay, nhìn vào mắt ta và bảo rằng người hiểu.

Có lẽ, yêu đúng là chẳng có gì vui. Những người ta yêu, là để tìm thấy phần tốt đẹp bên trong con người mình. Những tháng ngày không có tình yêu, một ta dẫu kiêu hãnh đến đâu cũng khó thoát khỏi những hồ nghi về giá trị bản thân, để dẫu đi đâu hay làm gì, ta biết mình luôn có một phần vô cùng tốt đẹp nào đó được người cất giữ cẩn thận ở đấy.

Có lẽ, yêu đúng là chẳng có gì vui, khi đón chờ trước mắt ta là biết bao bất trắc, chông gai. Nhưng nhiều người vẫn cứ đi từ nỗi đau này sang nỗi đau khác, cốt tìm thấy cho mình một hạnh phúc đích thực, như bản năng tất yếu. Bởi vì, lý do lớn nhất khiến người ta yêu là để được yêu trở lại, thế thôi.

 Tình Yêu với cái quyền năng vô hạn
Tình Yêu với cái quyền năng vô hạn

Tình Yêu với cái quyền năng vô hạn của mình có thể đảo tung mọi lề thói của cuộc sống, khiến nó dẫu mang bất kì cung bậc nào, buồn hay vui, đều trở nên sống động hơn. 

Người ta yêu, như một cách khẳng định cuộc sống, để mỗi buổi sáng thức dậy đều có thể hướng suy nghĩ về một người nào đó và thầm mong người ta cũng sẽ nhớ về mình, để mỗi buổi đêm có thể cầu chúc ai đó ngon giấc, để bầu trời không chỉ đơn thuần là những mảng màu xanh trắng, mà còn chất chứa cả niềm hân hoan lẫn nỗi buồn tủi, và để biết mình vẫn còn những xúc cảm mãnh liệt, vẫn đang tồn tại rất mạnh mẽ, ít nhất là trong thế giới của một người.

Mà để được hạnh phúc trong tình yêu, có cách nào khác ngoài việc yêu hết mình?

Tình yêu đôi khi sẽ mang đến nhiều sầu muộn, nhưng đó là chuyện của một tương lai nào đó mờ mịt và chẳng định hình.

Thì khi vẫn còn nhau, hãy cứ yêu đi, vui lắm!
home
 
Back to Top