Hạnh phúc không là thứ để hoài nghi

18.3.13

Nhiều người chúng ta thường đặt câu hỏi: “Hạnh phúc là gì?” rồi để mình tự rơi vào im lặng.

Tôi lấy làm lạ! Không biết hạnh phúc là gì, sao mỗi người có thể cười vui vẻ đến vậy mỗi khi gặp nhau?

Có người hỏi tôi rằng: “Khi ta vui có phải là đang hạnh phúc?”.

Tôi xin trả lời rằng: “Thưa không! Vui chưa chắc đã phải là hạnh phúc”.

Hạnh phúc là gì?
Hạnh phúc là gì?

Với tôi, Hạnh phúc phải là cái gì đó thật bình thường, thật giản dị, thật nhẹ nhàng nhưng phải bền lâu và đừng tẻ nhạt, nhạt nhòa, hời hợt... Hạnh phúc là một điều gì đó, ta phải cảm nhận được từ sâu tận trong tim. Ví như…

Hạnh phúc là một điều gì đó, ta phải cảm nhận được từ sâu tận trong tim.

Hạnh phúc, là khi ta buông lời giận dỗi, tên bạn đồng nghiệp bối rối, cuống cuồng đồng ý lời đề nghị giúp đỡ ta. Chỉ vì ta lỡ quên mất sạc pin laptop ở công ty. Và hắn phải “hy sinh” cái sạc pin của hắn, để ta mượn. Vì ta đang cần giải quyết gấp một vài công việc.

Hạnh phúc, là khi ta được ngồi nói cười thoải mái, đủ mọi thứ trên trời dưới biển, với một nhóm bạn thân thiết, hiểu nhau.

Hạnh phúc, là khi ta tranh cãi gay gắt với một người ta yêu mến, vì một sự hiểu lầm nhỏ. Rồi sau đó mọi thứ được gỡ bỏ, ta hiểu về nhau hơn, thấy yêu thương nhiều hơn.

Hạnh phúc, là khi ta đang trong những giây phút căng thẳng của công việc, có người đến từ phía sau, ôm nhẹ vào vai ta, tựa cằm lên đó, khiến ta thấy rằng, bất cứ lúc nào, bờ vai của ta cũng là một chỗ dựa bình yên cho ai đó.

Hạnh phúc, là ta đi về giữa con đường thênh thang nắng, thênh thang gió. Là ngắm lũ trẻ đùa vui bên bờ kênh gió lộng nắng vàng hoe. Là thấy người Sài Gòn già trẻ trai gái thong thả ngồi giăng câu dưới ánh chiều ấm áp.

Hạnh phúc, là nhận được những kế hoạch, những dự án mà ta biết nếu làm xong điều đó, ngoài ta ra, có rất nhiều người được hưởng lợi, được tốt hơn.

Hạnh phúc, là khi ta than buồn, than chán, than stress, có một vài người bận rộn sẵn sàng bỏ cả ngày, để ở bên ta, để ta có những giờ cười đùa thoải mái, được quậy phá, được làm đủ thứ ta muốn, mà không sợ ai trong những người đó sẽ đánh giá về "tư cách đạo đức" của ta.

Hạnh phúc không là thứ để hoài nghi
Hạnh phúc không là thứ để hoài nghi

Hạnh phúc, là khi được sống và làm việc với những con người luôn sống vì đam mê và mong ước của mình.

Có thể ta còn nhiều mơ ước lớn lao: ước ta giảm 6kg trong 2 tháng, ước có một căn nhà hàng rào cổng trắng, có khoảng sân nhỏ để trồng rau thơm.

Nhưng cho dù ta không có những thứ đó, ai cấm ta hạnh phúc?

Hạnh phúc, là cảm nhận trong từng hơi thở, từng hành động, từng phút giây. Nó không phải là thứ để hoài nghi hay hỏi định nghĩa về nó, bạn ạ.
home
 
Back to Top